Hãy tưởng tượng: có một ngày, con bạn vừa khóc vừa thú nhận nó là "Gay" hoặc "Lesbian".
Bạn phải làm thế nào để đối phó với lời thú nhận của con mình?
Là người Việt Nam, hẳn các bạn sẽ vô cùng thất vọng: bà mẹ sẽ khóc lóc, vật vã, điên cuồng; ông bố sẽ nổi giận, gào thét hoặc lặng lẽ bên chai rượu mà suy nghĩ phải làm sao? Cha mẹ cho rằng đây là nỗi nhục nhã của gia đình. Nhưng điều này có đúng không? Trong loạt bài về giới tính này, chúng ta hãy thử phân tích xem phải làm thế nào để đối diện?

|
THIRD SEX, BY AMÉLIE AMÉLIE (http://www.slashthree.com/ exhibitions/view/1766/)
|
Đứa bé khi được sinh ra đời, đã không tự mình được quyền chọn giới tính, là trai hay gái. Thật là vui mừng cho cha mẹ nếu đó là con trai (quan niệm nhất nam viết hữu thập nữ viết vô của người Hoa xưa kia và còn ảnh hưởng tới bây giờ). Tuy nhiên cũng có những gia đình hiếm hoi, khi có một nàng công chúa thì cha mẹ cũng vui mừng lắm lắm.
Rủi ro, đứa bé lớn lên và nó nhận ra mình là con gái trong hình hài của một đứa con trai (hoặc ngược lại). Nó đã sống những tháng ngày thật sự rất đau khổ, nó bị bắt buộc mặc quần áo con trai, và chơi với đám bạn trai với những trò chơi như đá banh, đá cầu, vv..vv.. Nhưng nó thật sự mê mẩn những bộ áo đầm tuyệt đẹp, và những bộ trang sức cầu kỳ lóng lánh.
Nó thường len lén lấy son của mẹ mà trang điểm cho mình. Nó đã sống những tháng ngày khắc khoải khổ đau như vậy.
Cho đến một ngày nó đem lòng yêu thương thằng bạn thân của mình. Nó khóc thầm mỗi đêm. Nó không biết làm sao để mọi người hiểu nó. Nó muốn làm một đứa con gái thật sự, được quyền yêu người mình yêu và được cả thế giới gọi mình là Miss.
Nhưng nó phải làm sao?
Người gần gũi với nó nhất chính là cha mẹ: người đã tạo ra nó và có lẽ cũng là người yêu thương, hiểu nó và giúp đỡ cho nó.
Thế nhưng nó đã lầm. Sau khi thổ lộ, nó đã gặp phản ứng dữ dội từ bậc sinh thành. Nó hoảng sợ, đau đớn tuyệt vọng và chỉ muốn chấm dứt nỗi đau khổ đã đeo bám theo nó suốt những tháng ngày thơ ấu cho đến bây giờ.
Một người quen trong gia đình tôi đã gặp chuyện tương tự như vậy. Ông là một nha sĩ và bà là một bác sĩ. Họ rất giàu, và chỉ có duy nhất một đứa con trai. Thằng bé càng lớn lên càng ẻo lả như con gái. Hai ông bà la mắng và buộc nó học trường Boy Grammar. Nơi đó không có một đứa con gái nào. Nhưng điều này càng làm cho "thằng bé" thêm hài lòng bởi vì thân thể nó là con trai nhưng tâm hồn lại là con gái 100%.
Bi kịch bắt đầu khi nó thú nhận mình là con gái chứ không phải con trai. Nó muốn cha mẹ giúp cho nó chuyển đổi giới tính. Hai ông bà khóc lóc và cương quyết bắt buộc con mình phải là con trai. Hai ông bà đưa con đi gặp bác sĩ tâm lý để chữa trị.
Một thời gian sau, đứa bé trốn khỏi nhà và sống như vợ chồng với một người đàn ông mà nó gặp trên internet. Hai ông bà đăng báo từ con. Nghe nói: về sau, người đàn ông đó dẫn dắt nó vào đường nghiện ngập và chuyên chở ma túy cho ông ta. Cuối cùng, "thằng bé"chết trong tù vì thiếu thuốc.
Hai ông bà thật sự đau khổ và hối hận. Giá như họ chấp nhận sự thật thì biết đâu bây giờ họ có một đứa con gái xinh đẹp và một gia đình hoàn chỉnh. Hai ông bà buồn bã sinh bịnh. Bà qua đời sau cái chết của đứa con. Ông cũng dẹp phòng mạch về Việt Nam sống với người em gái. Cuối cùng cũng qua đời trong cô độc với căn bịnh ung thư tuyến tiền liệt.
***
Thậm chí trong gia đình tôi cũng vậy.
Cô em gái của tôi từ hình dáng cho đến tóc tai đều y như một đưa con trai. Quần áo của mấy chị em gái tôi mặc chật có thải ra thì nó không bao giờ đụng đến. Năm nó 15 tuổi, trong bữa tối khi gia đình quây quần, nó nói:
- Thưa ba mẹ và các anh chị, con có chuyện muốn nói.
Mọi người ngước nhìn chờ đợi.
- Con không muốn làm con gái, con muốn làm con trai.
Ba tôi là quân nhân nên ông nổi giận ngay và cho nó một bạt tai chảy máu mũi. Nó không khóc mà nhìn mẹ tôi và chị em tôi cầu cứu. Mẹ tôi nước mắt ràn rụa, bà thổn thức:
- Sao lại có thể như thế được hả con? Con là con gái thì là con gái làm sao thay đổi được?
Ba tôi hét lên:
- Mày cút khỏi mắt tao ngay, đồ dở hơi. Tao không có thứ con như vậy.
Tôi lôi em tôi lên lầu để tránh cơn thịnh nộ của ba. Sau khi hai chị em tâm sự, tôi biết bên trong em tôi là một thằng con trai 100%. Tôi nhìn em thương cảm. Nhưng chúng tôi không biết làm sao để giúp em. Vào những năm 1972, 1973 vấn đề này thật sự còn rất khép kín. Xã hội còn nhiều thành kiến với những đứa trẻ thuộc về giới tính thứ ba.
Từ đó hễ thấy em ở đâu là ba tôi la hét chửi mắng. Cuối cùng em tôi đã uống thuôc ngủ quyên sinh sau khi để lại lá thư tuyệt mệnh. Lúc ấy, gia đình tôi vô cùng bàng hoàng. Mẹ tôi ngất lên ngất xuống. Ba tôi vẫn lạnh lùng vì ông là một nhà giáo hơn nữa lại là người sống trong quân đội nên ông không thể nào chấp nhận một đứa con như vậy.
Riêng tôi, hằng năm tôi luôn luôn đi viếng mộ em và khấn: "Mong rằng em sẽ tìm được chính em ở thế giới khác".
***
Là cha mẹ, khi phải đối diện với đứa con như vậy, thiển nghỉ: thay vì nổi giận, thay vì la mắng con. Các bạn cần thật sự bình tĩnh, cần đè nén nỗi đau đớn của mình, cần chấp nhận sự thật.
Đứa bé đang cần, rất cần sự che chở cùa người mẹ, sự thông cảm của người cha. Xã hội bây giờ cởi mở về vấn đề này. Nếu các bạn thấy thẹn với người quen biết. Không gì tốt hơn là dời đến một nơi không ai biết mình. Sau đó nếu có khả năng thì giúp con chuyển đổi giới tính. Nếu không có khả năng thì đưa con đến bác sĩ. Họ sẽ giúp con bạn thuốc hormone để điều trị giới tính. Dần dà con "trai" bạn sẽ thích ứng với hình hài một đứa con gái, với trang phục con gái.Từ từ, con bạn sẽ sống với đời sống thật. Và khi gia đình bạn có khả năng, chúng ta đưa cháu làm phẫu thuật từ từ để chuyển đổi từ trai qua gái (và ngược lại).
Nói thì dễ dàng như vậy; nhưng chuyện gì cũng cần thời gian. Điều hay nhất, tốt nhất là bạn phải thật bình tĩnh để gỡ gút mắc nếu bạn muốn con vẫn ở bên mình. Bạn đừng quên chính bạn đã tạo ra nó trong hình thể một đứa con trai (hay con gái) nhưng bản tính thì ngược lại.
Con bạn không chọn giới tính cho mình mà chính bạn đã tạo cho nó. Hãy nhận lấy trách nhiệm của mình và đừng xô đẩy con ra khỏi vòng tay yêu thương của mình.
Hãy ôm con.
Giữ con.
Giúp đỡ con.
Con mình rất đau khổ khi phải che giấu giới tính của mình. Hãy giúp con thoát ra cái vỏ dối trá để con sống thật và sống vui vẻ với những điều tốt đẹp quanh mình.
Kim - Nguyễn